Chúa Nhật 28 Mùa Thường Niên B’ Năm B

Mc 10: 17-30

Lời chúa ngày hôm nay nằm trong bối cảnh Chúa Giêsu cùng các môn đệ trên hành trình tiến về Giê-ru-sa-lem. Trên hành trình đó, cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và người thanh niên giàu có diễn ra như một “màn kịch” mà đạo diễn không ai khác chính là thánh sử Mác-cô. Chúng ta cùng nhau xem “màn kịch” này để rút ra những bài học mà Chúa muốn nhắn gửi.

Từ chỗ đầy hứa hẹn

Ngay từ đầu trình thuật, thánh sử cho ta thấy xuất hiện trên hành trình tiến về Giê-ru-sa-lem của Chúa Giêsu và các môn đệ là một người thanh niên Dothái giàu sang, quyền quý nhưng đồng thời cũng là một con người yêu mến và tuân giữ lề luật Thiên Chúa.

Chúng ta có thể thấy, người thanh niên này ngay từ nhỏ đã hấp thụ một nền giáo dục nhân bản và đạo đức Dothái giáo rất nghiêm khắc. Bằng chứng là anh ta “chạy đến” và “quỳ xuống” trước mặt Chúa Giêsu – một cử chỉ mang tính phụng vụ mà chỉ có người đạo đức siêng năng tuân giữ những lễ nghi phụng tự nơi Đền thờ mới có thói quen này. Đồng thời cách anh ta đặt câu hỏi với Chúa Giêsu: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp” đủ cho chúng ta biết được người thanh niên này – tậm trong sâu thẳm tâm hồn- đang muốn kiếm tìm một điều gì đó cao hơn, xa hơn so với những lề luật mà anh tuân giữ từ thuở thơ ấu.

Thật vậy, Lề luật của Thiên Chúa được người thanh niên này hấp thụ và tuân giữ – qua cách anh ta trả lời Chúa Gie-su- cho chúng ta thấy anh là một người Dothái mẫu mực, sống chân chính, ngay thật, một con người sống “tốt đạo đẹp đời” không chê vào đâu được. Mặt khác người thanh niên này lại là một người giàu sang – điều này thật hiếm hoi có thể nói trong mọi xã hội, càng làm cho chúng ta khâm phục về thái độ sống đạo và thực hành đạo của anh ta đối với Thiên Chúa và đối với tha nhân. Chính Chúa Giêsu cũng phải thán phục và yêu mến anh ta trước những chuẩn mực đạo đức mà anh tuân giữ.

Đến khúc quanh quyết định…

Anh mắt đầy yêu thương ấu yếm của Chúa Giêsu cũng đồng thời là một lời mời gọi người thanh niên giàu có này tiến xa hơn để có thể đạt tới điều mà anh đang tìm kiếm: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bàn những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi”.

Trên con đường tìm kiếm “sự sống đời đời làm gia nghiệp”, chính Chúa Giêsu đã cho anh biết cách thế để có thể chiếm được sự sống ấy, để có thể trở nên giàu sang, trở nên một kho báu không kẻ trộm nào có thể đục khoét là hãy tiếp tục tuân giữ Lề luật như anh đã từng tuân giữ, và -điều quan trọng là, hãy thực thi bác ái bằng cách bán hết của vải, bố thí cho người nghèo và theo Chúa. Một khúc quanh có tính quyết định cho chính sự sống đời đời của người thanh niên này là từ bỏ những gì anh sở hữu để theo Chúa. Như thế, bước theo Chúa và trở nên môn đệ Chúa là điều quan trọng, nó vượt lên trên mọi của cải, giàu sang, quyền quý ở đời này.

… và chướng ngại khó vượt qua

Tính quyết định để chiếm được sự sống đời đời làm gia nghiệp mà Chúa Giêsu vừa đề xướng đã bị người thanh niên chối từ. Tin mừng cho chúng ta biết khi nghe những lời Chúa Giêsu vừa nói, người thanh niên “sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi”. Lý do là vì anh ta có qúa nhiều của cải. Chúng ta thấy chướng ngại mà người thanh niên này vấp phải chính là anh ta không thể dứt bỏ được tài sản quý giá mà anh ta đang sở hữu. Một cách nào đó, đối với anh, tài sản vật chất ở đời vẫn còn là gia nghiệp; đối với anh, tiền tài vẫn còn là “Tiên, là Phật, là sức bật, là tuổi trẻ,…” thì làm sao có thể bỏ mà theo Chúa Giêsu – Đấng vốn xem mình là người “không chỗ gối đầu”!

Con đường theo Chúa Kytô quả không dễ đối với mỗi người trong chúng ta. Quả thật con đường này khiến không ít người khiếp sợ – các môn đệ cũng không ngoại lệ- vì nó đụng chạm đến đến một điều hết sức thực tế: “làm sao vẫn theo Chúa nhưng cuộc sống vật chất của tôi vẫn đảm bảo ở đời này”. Lý do là vì một đàng đó là một lời mời gọi để thực hiện, để sống triệt để cho niềm tin và một đàng, những giá trị vật chất vẫn hằng lôi kéo khó làm chúng ta dứt bỏ; một đàng là cái vô hình (đức tin) và một đàng là cái hữu hình (của cải), không biết phải ưu tiên cho cái nào, phải lựa chọn làm sao. Thế nhưng lời Chúa hứa ban “gấp trăm lần” cùng với phần thưởng đời đời cho những ai từ bỏ mọi sự để bước theo Chúa vẫn luôn là nền tảng cho niềm tin, sự tín thác vào Chúa quan phòng của mỗi người chúng ta. Bởi vì chỉ có quyền năng và sự khôn ngoan của Thiên Chúa mới có thể thực hiện điều không thể, vấn đề quan trọng là chúng ta có can đảm để tiến bước, đi theo lời mời gọi của Chúa, đi theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa và hãy để cho Chúa thực hiện điều Người muốn.

Phạm Ngọc Ngôn