Chúa nhật XV Thường Niên, Năm A
Is 55, 10-11; Rm 8, 18-23; Mt 13, 1-23
Một lần nữa, Chúa Giêsu dùng hình ảnh hết sức bình dị để rao giảng Lời của Ngài. Đơn sơ thôi, hôm nay Chúa Giêsu dùng hình ảnh người nông phu gieo hạt để chuyển tải Tin Mừng đến cho dân chúng, cho người nghe Ngài nói.
Hết sức bình thường, có lẽ cũng chẳng cần phải là nông phu ta cũng có thể mường tượng, có thể hình dung ra được minh họa hết sức đời thường này. Hạt giống muốn sống thì điều kiện trước hết, điều kiện tiên quyết đó là nó phải được gieo nơi lòng đất. Kèm theo đất thì nên chăng phải có phân, có nước thì hạt giống đó nó mới nảy mầm và phát triển tốt được.
Kết quả thì ai cũng có thể biết ngay sau khi đưa ra dữ kiện : Nếu là đất vệ đường thì chẳng bao lâu chim chóc đến ăn mất. Nếu rơi trên sỏi đá thì mọc ngay nhưng nắng lên thì cháy. Nếu rơi vào bụi gai thì gai mọc lên làm hạt giống chết nghẹt. Cuối cùng, nếu rơi vào đất tốt thì cây sinh hoa kết quả. Đạt nhiều thì được một trăm, không được thì sáu chục và chí ít cũng được ba chục chứ không thể nào không có kết quả được.
Hết sức giảng đơn, bốn dữ kiện ấy chính là bốn thái độ trước Lời của Chúa.
Và rồi Chúa Giêsu giải nghĩa luôn cho tiện : 4 loại đất, tiêu biểu cho 4 thái độ của con người trước Lời Chúa :
Đất vệ đường : những kẻ chẳng thiết tha gì đến Lời Chúa. Lời gieo xuống đó chẳng bao lâu thì bị quỷ dữ cướp đi.
Đất lẫn sỏi đá : những người mau mắn đón nhận Lời Chúa nhưng không quý chuộng bao nhiêu. Khi gặp chút gian khó thì bỏ cuộc.
Đất có nhiều gai : những người cũng đón nhận lời Chúa, nhưng điều họ quan tâm hơn là những đam mê, vui thú, của cải… Các thứ sau này như gai góc um tùm dần dần làm cho Lời Chúa chết ngạt.
Đất tốt : những người sốt sắng nghe Lời và quảng đại thi hành.
Mỗi ngày Chúa Nhựt chúng ta dự Thánh Lễ, Lời Chúa đều được gieo vào lòng chúng ta.
Có khi nghe Lời Chúa xong đó, nghe rõ đó nhưng chúng ta quên liền. Sau khi rời khỏi nhà thờ, chúng ta sợ Lời Chúa đi theo về với chúng ta nên nếu có ai hỏi ta bài Tin Mừng hôm nay nói gì, chắc ta không trả lời được. Chúng ta là vệ đường.
Có khi chúng ta cảm thấy Lời Chúa rất hay, rất sống động, bừng cháy trong ta và ta có ý muốn làm theo. Nhưng trở về với cuộc sống nhộn nhịp, vài ngày sau ý muốn ấy đã tắt ngúm. Chúng ta là đất lẫn sỏi đá.
Có khi chúng ta cố gắng, chúng ta thực tâm thi hành lời Chúa nhưng rồi chuyện này chuyện nọ trong cuộc sống xảy đến. Chúng ta quan tâm giải quyết những chuyện ấy hơn. Lời Chúa bị bóp chết. Chúng ta là đất có nhiều gai góc.
Lời của Chúa, Tin Mừng của Chúa đấy nếu như đọc nhiều được thì rất tốt nhưng nếu được chỉ cần mỗi ngày một câu thôi. Đọc thật kỹ, suy thật lâu và đem lời Chúa ra thực hành ngay trong cuộc đời của mình thì một ngày kia hạt giống Lời sẽ phát triển ngay trong cuộc đời của những ai đã làm như vậy.
Thiên Chúa ban Lời cho con người và Ngài muốn Lời của Ngài sinh sôi nảy nở ra và đạt kết quả như mong muốn :
Cũng như mưa với tuyết sa xuống từ trời
không trở về trời nếu chưa thấm xuống đất,
chưa làm cho đất phì nhiêu và đâm chồi nẩy lộc,
cho kẻ gieo có hạt giống, cho người đói có bánh ăn,
thì lời Ta cũng vậy, một khi xuất phát từ miệng Ta,
sẽ không trở về với Ta nếu chưa đạt kết quả,
chưa thực hiện ý muốn của Ta,
chưa chu toàn sứ mạng Ta giao phó. (Is 55, 10-11)
Ước muốn của Thiên Chúa là như vậy nhưng ý của con người thì lại khác. Con người nghe lời của Chúa cảm thấy chói tai lắm vì Lời của Chúa là sự thật mà sự thật thì lúc nào cũng mất lòng như ông bà thường nói. Lời Chúa phô diễn tất cả sự thật cho con người để rồi con người ngại nghe Lời Chúa lắm !
Người ta vẫn thường hát : “Lời Chúa dẫn soi con đường đi, Lời Chúa khác chi như dòng suối …” Hát thì to lắm, hát thì hay lắm nhưng thực tại cuộc đời của họ họ đã đẩy lời của Chúa ra khỏi cuộc đời để họ sống một cách thanh thản. Họ sợ Lời Chúa bám theo họ vì Lời của Chúa sẽ đưa họ đi trong ánh sáng, đi trong chân lý và đi trong sự thật.
Ngày nay, hơn bao giờ hết, sức mạnh của Lời Chúa vẫn bị bóp ngạt, vẫn bị chà đạp. Điều này dễ thấy thôi vì đời sống kinh tế, đời sống vật chất ngày một phát triển. Những người sống theo Lời Chúa, để cho Lời Chúa hướng dẫn thì cuộc đời của họ sẽ bị thiệt thòi, sẽ bị thua thiệt với người khác.
Nhìn lại cánh đồng truyền giáo ở những nơi truyền giáo. Lời của Chúa thật ra mà nói vẫn phát triển chứ không phải là không nhưng có lẽ cách thức của người chuyển giao lời cần phải coi lại. Nhiều khi người ta dùng phương tiện vật chất để chuyển tải lời Chúa. Ban đầu nhìn thấy cũng thành công đấy nhưng rồi dần dần nó làm sao đó. Quá nhiều kinh nghiệm cho thấy ở những nơi nghèo. Vì nghèo mà được cứu đói, được cứu trợ thì ai mà không thích. Những lần cứu đói, cứu trợ thì họ đến nhà thờ đông nghìn nghịt để nhận được tặng phẩm của “lòng bác ái kitô giáo”. Qua những lần cứu đói đó thì Lời Chúa, Đền Thờ của Chúa bị bỏ rơi vì lẽ họ không nhận được vật chất nữa.
Ở thành thị thì bao giờ cũng vậy, cuộc sống do người ta phải vật lộn với cơm áo gạo tiền hay là người ta hưởng thụ quá nhiều vì giàu có để rồi Lời Chúa cũng khó mà phát triển. Tỷ lệ bỏ Chúa, bỏ nhà thờ những ngày Chúa nhật và Lễ trọng ngày một tăng cao. Người ta vẫn viện cớ cho công ăn việc làm để bỏ Chúa, bỏ Lời của Ngài. Có người bỏ mãi không còn cảm thấy ngại là gì nữa. Bỏ dần bỏ dần để rồi họ không còn sợ gì nữa. Họ bỏ riết rồi họ mất luôn cái cảm thức sợ.
Có những người đã không còn màng chi đến Lời của Chúa cả. Họ đã miệt mài chạy theo tiền bạc, danh vọng, vật chất và dục vọng của họ. Tất cả những điều ấy tưởng chừng như lấp đầy thỏa mãn của cuộc đời họ nhưng dần dần nhất là những ngày đau yếu bệnh hoạn, những ngày tuổi đã về chiều thì thấy rằng tất cả những thứ ấy chỉ là không không mà thôi. Cuối cùng, gia tài vĩnh cửu, gia tài bền vững nhất của con người vẫn chính là Chúa, vẫn chính là Lời của Ngài trao ban cho con người.
Lời Chúa ngày hôm nay đã nhắc lại cho mỗi người chúng ta về mảnh đất tâm hồn của đời ta. Đất tâm hồn của ta thuộc loại đất nào thì chỉ duy mình ta mới biết rõ mà thôi. Cũng có thể chỉ là đất cát hay cũng có thể là đất đầy gai góc. Thế nhưng, ta vẫn tin rằng nếu ta cùng xin Chúa và cộng tác với ơn Chúa thì mảnh đất của ta sẽ trở nên mảnh đất tối.
Nguyện xin Chúa là Lời đã đến trong trần gian này mở lòng mở trí chúng ta ra để chúng ta đón nhận Lời của Chúa được gieo vãi vào lòng đời này và xin cho Lời mà ta đón nhận đó sinh hoa kết quả như lòng Chúa mong muốn.
Lm Anmai CSsR