Lễ CTT Hiện Xuống, C: Hãy mở cửa ra

1274345304_nv_copyChúa Nhật Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, Năm C  

Cv 2:1-11; Rm 8:8-17; Ga 14:15-16, 23b-26   

Cùng Hội Thánh, chúng ta kính thờ mầu nhiệm Đức Chúa Trời Ngôi thứ Ba là Chúa Thánh Thần. Đã từng được nghe giảng dạy về vai trò quan trọng của Chúa Thánh Thần sau khi Chúa Kitô về trời, chúng ta cũng đã được học hỏi về Chúa Thánh Thần là Ngôi thứ Ba, bởi Chúa Cha và Chúa Con mà ra, Người là Thiên Chúa thật, cùng một bản tính và quyền năng như hai Ngôi cực trọng ấy. Chúng ta còn biết các hình ảnh chỉ về Người như là gió, mây, nước, lữa, chim bồ câu…, rồi Người có các danh xưng là “Đấng ban sự sống”, là “Thần Chân lý”, “Đấng bào chữa”…(x. GLCG chung số 683- 701). Có vị lại ví Chúa Thánh Thần như Đấng dấu mặt. Người ta chỉ thấy hiệu quả tác động của Người chứ nào đâu thấy Người như Đức Kitô vì đã nhập thể làm người.

Xem thêm: Lễ CTT Hiện Xuống, C: Hãy mở cửa ra

Write comment (0 Comments)

CN 2 PS, C: 'Bình an cho các con'

v-tomaChúa Nhật 2 Phục Sinh, Năm C

Trên những chuyến xe khách, xe buýt, các bến xe… người ta thường thấy những hàng chữ “chúc quý khách thượng lộ bình an”. Người tài xế Công giáo treo hình Đức Mẹ trên xe có kèm theo hàng chữ “Nữ Vương ban sự bình an”. Người tài xế Phật giáo treo hình Đức Phật, dù có hay không có hàng chữ nào, trong lòng họ vẫn cầu mong Đức Phật ban bình an.

Theo Hán tự, chữ “bình” có nghĩa là bằng phẳng, đều hòa, hòa hợp, thoải mái. Chữ “an”, theo cách viết là “người nữ ở trong nhà”, có nghĩa là được bảo vệ, an toàn. Như vậy, bình an nói lên trạng thái tâm hồn, trạng thái nội tâm thư thái, an hòa, vui tươi, bình thản, vững chắc. Do đó, bình an khác với hòa bình. Hòa bình nói lên trạng thái bên ngoài: không còn cạnh tranh, không còn chinh chiến, xô xát, súng đạn, gươm đao. Cho nên có khi có hòa bình nhưng không có bình an. Nhân loại thì khao khát hòa bình, còn mỗi con người thì khao khát bình an. Chúa Giêsu sống lại từ ngày thứ nhất trong tuần đã hiện ra với các môn đệ và ban bình an cho các ông. Lời đầu tiên của Chúa Phục Sinh là: “ Bình an cho anh em” (Ga 20,19-21). Bình an là hồng ân của Chúa Phục Sinh ban cho các môn đệ (Ga 20,26; Lc 24,36). Các sách Tin Mừng và Công vụ Tông đồ thuật lại: mỗi lần Chúa Giêsu hiện đến đều thấy các môn đệ hội họp trong nhà, cửa đóng then cài vì sợ người Do thái. Khi Chúa hiện diện, sự sợ hãi của các môn đệ tan biến và các ông có được niềm vui, bình an, can đảm. “Thầy ban bình an của Thầy cho anh em… anh em đừng xao xuyến, đừng sợ hãi”(Ga 14,27).

Xem thêm: CN 2 PS, C: 'Bình an cho các con'

Write comment (0 Comments)

Lễ C. Thăng. Thiên, C: Ước vọng vươn lên trời cao

LE_LEN_TROIChúa Nhật Lễ Chúa Thăng Thiên, Năm C

Cv 1:1-11; Ep 1:17-23; Lc 24:46-53

Con người ngày nay dù đã có thể dùng phi thuyền để bay vào không gian, có thể đi bộ ra ngoài vũ trụ bằng những trang thiết bị cao, nhưng bầu trời vẫn là huyền bí, giới hạn vẫn còn đó cho nên đã biết bao lần bay lên rồi lại phải vội vàng bay về, trời cao vẫn là sự xa xôi, khó hiểu, không như ở dưới đất.

Trong cuộc sống của quảng đại quần chúng, thì khái niệm về trời đất khá thân thiện, gần gũi và dễ thương, vưa coi Ông như người nhà vừa là Đấng phải tôn thờ, thể hiện qua các sinh hoạt. Ở các vùng quê nhà nào mà chẳng có bàn Thiên để cúng với Trời đất; đi xa đi gần, làm ăn ruộng rẫy ai mà chả cầu Trời; Trời rất gần vì Ông Trời biết đến con người và vạn vật: "Trời cao có mắt” “Lạy trời mưa xuống”. Bình thường con người cảm thấy Ông trời rất là dễ thương, chẳng hạn như trai gái yêu nhau họ nói duyên trời se định, may mắn điều gì đó thì nói trời cho, ý trời, và khi hoạn nạn gian truân thì chẳng biết đổ đâu thôi đổ vạ cho trời, khi mưa gió lụt lội gọi là thiên tai, lâu lâu buồn thì cũng trách trời chút ít. Nói chung khái niệm về ông trời nơi chúng ta rất bộc bạch, chân chất, mang tính yên ủi và pha lẫn sự sợ sệt.

Chúa Giêsu khi đến trong thế gian, luôn luôn chỉ vẽ cho con người con đường về Trời, đó là con đường nhận ra Thiên Chúa là Cha, và mọi người là anh em. Hôm nay khi hoàn tất sứ vụ ở trần gian Ngài giã biệt mọi người để về Trời là nơi Ngài đã từ đó mà đến với chúng ta. Giáo lý mà Dức Giêsu dạy dỗ không mông lung khó hiểu, cõi trời không xa xăm, nước Trời ở trong lòng các ngươi. Chúa cũng chả dạy chúng ta phải đi bằng phương tiện khoa học như: Phi thuyền, hay một lực đẩy mạnh nào đó để đưa chúng ta ra khỏi trái đất này, cũng không cỡi cá chép như ông táo để về trời, mà bằng sự nhận ra Chúa và thi hành mệnh lệnh Chúa. Hôm nay trước lúc chia tay Chúa lại xác định thêm một lần nữa với nhóm tông đồ : “Hãy nhân danh Thầy mà rao giảng việc sám hối và ơn tha tội trong mọi dân…” Thì ra Đấng từ trời cao đến không muốn gì khác hơn là làm cho mọi người dưới thế này có cơ hội để về nơi mà chính họ đã được hứa ban, Ngài chết cho họ là nhằm xoá bỏ những trắc trở trên đường đi. Ngài đã đổ máu cứu chuộc duy nhất một lần và có giá trị vĩnh hằng. Tuy nhiên bước đường này sẽ được các tông đồ và chúng ta tiếp nối, kéo dài cho đến khi Ngài quang lâm, cho nên Chúa đi nơi xa xét theo phương diện con người cảm thấy nhưng Chúa luôn mãi ở gần “Này Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28, 20). Cái quan trọng của chúng ta hôm nay là đừng sao nhãng lời nhắn nhủ của Chúa, bởi vì con đường đi lên trời của Chúa vẽ cho chúng ta không phải là một đường thẳng băng, chính Chúa Giêsu là Thiên Chúa cũng đã phải cố gắng mới hoàn tất, huống chi chúng ta là con người đầy trì trệ, nhiều khi chúng ta cũng cố gắng chấp cánh bay nhưng tội lỗi lại lôi chúng ta xuống, có khi đã chạm đến trời cao nhưng vì kiêu căng lại té xuống.

Cuộc chia tay Thầy trò không phải đã chấm dứt bằng sự kiện người về trời cao, người ở lại dưới thế, mà này đây Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế. Rõ ràng cõi trời mà Chúa trình bày chẳng xa xôi mà rất gần gũi, gần gũi đến độ thân tình tin tưởng nên Chúa mời gọi cộng tác qua việc làm cho nhiều người biết Chúa, hãy đi rao giảng cho muôn dân luôn là mệnh lệnh lên đường cho các môn đệ và cũng là mệnh lệnh cho chúng ta hôm nay. Và hơn thế nữa trong một xã hội tục hoá và kém tin, mệnh lệnh này vẫn mang tính thời sự. Ngày nay người ta ngại lên đường khi mà các phương tiện, tiện ích không đáp ứng nhu cầu, và người ta cũng ngại đối diện với sự thực, đó chẳng qua là sự ru ngủ và yên nghỉ với những cái đã đạt được và cũng là sự ươn lười, cái sức ỳ đó sẽ không là lực đẩy để chúng ta vươn lên cõi trời cao đâu.

Lúc còn nhỏ khi nhìn lên bầu trời quả là một cõi xa vời và thi vị và ước vọng đi lên cõi trời luôn là những khát khao rất trẻ con là để được thấy tất cả mọi người phía dưới. Ước vọng vươn đến trời cao cũng là ước mơ của nhân loại vì cõi trần quá phức tạp và đã bị xấu đi, người ta mơ tưởng đến một cõi khác có sự công bằng hơn. Nhưng cõi trời vẫn là cái gì đó xa xôi huyền bí, nhân loại chưa thể khám phá và chẳng biết gì hơn. Sự kiện Thăng Thiên của Chúa không phải là cú ngoạn mục để lòe các môn đệ, mà là chân lý của tình yêu: Thầy đi có lợi cho anh em. Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Thầy đi để Đấng an ủi sẽ đến. Chúa về trời là nhằm thiết lập vĩnh viễn cho chúng ta một đường đi lên. 

Lm. Nguyễn Đức Trung

 

 

 

 

Write comment (0 Comments)

CN PS, C: Chúa Giê-su khai sinh kỷ nguyên mới

1270181387_nvChúa Nhật Phục Sinh, Năm C

Cv 10:34a, 37-43; Cl 3:1-4; Ga 20:1-9 

Thế là cuối cùng, sau bao ngày chịu bắt bớ, xét xử, vu cáo, chịu đòn vọt rách nát thịt da, chịu vác thánh giá nặng nề tiến lên núi sọ trong khi sức tàn lực kiệt nên phải ngã xuống nhiều lần, rồi lại phải chịu đóng đinh thân mình rất đỗi đau thương vào thập giá… Chúa Giê-su đã gục đầu tắt thở và được mai táng trong mồ. Tảng đá lấp cửa mồ đã đóng lại, đóng lại lịch sử một đời người đã làm những việc diệu kỳ … Cuối cùng, ngôi mộ đá được đóng lại, chôn vùi một Con Người tưởng là sẽ đem lại niềm hy vọng cho Ít-ra-en.

Xem thêm: CN PS, C: Chúa Giê-su khai sinh kỷ nguyên mới

Write comment (0 Comments)

CN 6 PS, C: 'Bình an cho các con'

PhucSinh6Chúa Nhật 6 Phục Sinh, Năm C

Cv 15:1-2, 22-29; Kh 21:10-14; Ga 14:23-29  

Trên những chuyến xe khách, xe buýt, các bến xe… người ta thường thấy những hàng chữ “chúc quý khách thượng lộ bình an”. Người tài xế Công giáo treo hình Đức Mẹ trên xe có kèm theo hàng chữ “Nữ Vương ban sự bình an”. Người tài xế Phật giáo treo hình Đức Phật, dù có hay không có hàng chữ nào, trong lòng họ vẫn cầu mong Đức Phật ban bình an.

Xem thêm: CN 6 PS, C: 'Bình an cho các con'

Write comment (0 Comments)

CN LL/TK, C: Vào thành với Chúa

palmsundayChúa Nhật Lễ Lá/Thương Khó, Năm C

Is 50:4-7; Pl 2:6-11; Lc 22:14-23:56

Hằng năm khi đến Lễ Lá, chúng ta long trọng kỷ niệm biến cố Đức Giêsu vào thành Giêrusalem vinh hiển. Không dừng lại ở đó, mỗi người chúng ta được mời gọi đồng hành với Đức Giêsu trong trong Cuộc Thương Khó của Ngài, để có thể hy vọng tiến vào thành đô vĩnh cửu của Thiên Chúa.

1. Từ cuộc vào thành lịch sử

Cuộc vào thành lịch sử của Đức Giêsu được nhắc đến trong Kinh Thánh (Lc 19, 35 – 40) là biến cố hé mở vai trò và chương trình tình thương của Thiên Chúa trong việc cứu độ con người. Vinh quang mà Đức KiTô đem đến cho nhân loại không hệ tại ở những động cơ mang tính chất trần thế, mà nó hướng con người tới hạnh phúc đích thực viên mãn. Sự kiện Đức Giêsu vào thành Giêrusalem toát lộ dung mạo của Đấng Thánh khiêm nhường, hiền từ, ngời sáng ánh vinh quang của “Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa” trong tiếng tung hô nồng nhiệt của dân chúng và đoàn môn đệ.

Xem thêm: CN LL/TK, C: Vào thành với Chúa

Write comment (0 Comments)

CN 5 PS, C: Như Thầy Yêu Thương

small_1272548924_nvChúa nhật 5 Phục sinh, Năm C (Ga 13, 31-33a. 34-35)

Trình thuật Tin Mừng (Ga 13, 31-33a. 34-35) trích những lời từ biệt của Đức Giê-su nói về việc Người ban cho các môn đệ điều răn mới: Yêu thương như Thầy yêu thương.

I. DI CHÚC

“Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau”

Đây là lời Đức Giê-su căn dặn các môn đệ trước khi Người ra đi chịu chết. Lời căn dặn này xác định một luật mới. Luật cũ do ông Mô-sê hướng dẫn phảng phất nét tiêu cực “ơn đền oán trả”: “mắt đền mắt răng đền răng” (Mt 5, 38). Luật mới của Đức Giê-su ban xuất phát từ tình yêu và sẽ diễn tả tình yêu. Tình yêu thì không vụ lợi toan tính. Tình yêu sẽ dẫn lối cho con người tìm về Chúa và chan hòa với mọi nhau.

Xem thêm: CN 5 PS, C: Như Thầy Yêu Thương

Write comment (0 Comments)

CN 5 MC, C: Để được đổi mới

1068d6ca16e3b087nemdaChúa Nhật 5 Mùa Chay, Năm C

Is 43:16-21; Pl 3:8-14; Ga 8:1-11`

Trước hết câu chuyện xảy ra cho người đàn bà ngoại tình trong Tin Mừng là câu chuyện của mỗi người chúng ta: những tội nhân, hằng ngày vẫn bị tố cáo khắp nơi. Chúng ta vẫn cảm nhận trong đau đớn nỗi cô đơn ngay giữa những người thân yêu nhất: vì chính họ cũng đang tố giác chúng ta, chúng ta lầm lũi bước đi trong những khuyết điểm, thiếu sót, tội lỗi mà chẳng được cảm thông.

Như người đàn bà ngoại tình ấy, chúng ta bị lôi đi qua mọi phố phường, lãnh nhận những xỉ vả và khinh miệt. Không sự cô đơn nào đáng hãi hùng hơn sự cô đơn của một tội nhân : họ bị loại trừ khỏi mọi tương quan làm người.

Xem thêm: CN 5 MC, C: Để được đổi mới

Write comment (0 Comments)

CN 4 PS, C: Nhân loại vẫn cần

image001_cha20tien20ps3Chuá nhật 4 Phục SInh, Năm C

Cv 13:14, 43-52; Kh 7-9, 14b-17; Ga 10:27-30

Ngày ấy, khi lớp chúng tôi có gần một nửa lớp chịu chức linh mục, linh mục Nguyễn Duy, (lúc đó cũng đang là chủng sinh, dù thuộc lớp đàn anh, nhưng được phân bổ vào lớp chúng tôi để hợp thức hóa và bổ túc chương trình học), đã cảm tác bài hát “Nhân loại vẫn cần” để tặng cả lớp.

Bài hát ấy, tôi vẫn nhớ, vẫn hát. Mỗi lúc nhớ thầy, nhớ trường, nhớ bạn, hoặc mệt mỏi vì rong ruổi trong suốt dọc dài con đường phục vụ, tôi đã nhiều lần hát đi hát lại, để vừa cầu nguyện cho mình, cho thầy, cho anh em, cho sứ vụ của từng người trong lớp chúng tôi, cho cả những gương mặt thân yêu của cộng đoàn mà mình sống và làm việc hôm nay, vừa tìm cách củng cố sức lực do năm tháng đã không ít hao mòn.

Xem thêm: CN 4 PS, C: Nhân loại vẫn cần

Write comment (0 Comments)

CN 4 MC, C: Thiên Chúa: Người Cha “Number One”

120344256be6e772ImagecopyChúa Nhật 4 Mùa Chay, Năm C

Gs 5:9a, 10-12; 2Cr 5:17-21; Lc 5:1-3' 11-31

Một trong những dụ ngôn tiêu biểu cho lòng thương xót của Thiên Chúa đối với tội nhân là dụ ngôn mà nhiều người vẫn quen gọi là dụ ngôn Người Con Hoang Đàng. Thực sự tên gọi của nó đúng hơn phải là dụ ngôn Người Cha Nhận Hậu. Vì trọng tâm của dụ ngôn nhấn mạnh đến thái độ và tấm lòng của người cha đối với người con, hơn là của người con đối với cha mình. Thánh Luca muốn hướng ống kính vào nhân vật người cha và những hành động của ông dành cho con mình, hơn là vào người con và những nỗ lực trở về của anh.

Điều này rất đúng với cảm nghĩ của cha Raniero Cantalamessa, một linh mục dòng Capuchin, người giảng phòng cho Phủ Giáo hoàng, trong bài giảng đầu tiên của Mùa Chay năm nay, trước sự hiện diện của Đức giáo hoàng Benedict XVI và nhân viên Giáo triều Roma. Ngài nói rằng: Các tôn giáo hoặc các nền triết học phát xuất từ con người, thường bảo cho chúng ta biết chúng ta phải làm gì để được cứu độ, được giải thoát. Kitô giáo thì khác, vì đạo này bảo cho con người những gì Thiên Chúa đã thực hiện để cứu độ con người. Và đây chính là cốt lõi đặt Đạo Chúa vào vị trí khác các tôn giáo khác (x. Tại sao Đạo Chúa không giống đạo nào khác ? Phụng Nghi, Vietcatholic.net). 

Theo ý nghĩa đó, gọi dụ ngôn này là dụ ngôn “Người Cha Nhân Hậu” là hoàn toàn thích hợp. Còn nếu phải gọi bằng một tên khác, thiết nghĩ nên gọi đó là dụ ngôn “Người Con Hạnh Phúc” thì đúng hơn. Hạnh phúc vì anh có được người cha Number One đúng nghĩa, người cha nhân hậu trên cả tuyệt vời. Lòng nhân hậu ấy được thể hiện rất rõ qua các tình tiết mà thánh Luca phác hoạ.

- Trước hết, ông rất mực tôn trọng tự do của con cái: Ông đối xử với con mình như với một người trưởng thành thực sự. Ông hoàn toàn tôn trọng tự do và quyết định của con, dẫu biết rằng rất có thể đứa con sẽ lạm dụng tự do để xúc phạm đến mình. Theo tập tục Do Thái, người ta chỉ chia gia tài khi cha mình đã qua đời. Đòi chia gia tài khi cha mình còn sống là một sự xúc phạm nặng nề. Rõ ràng ở đây, người con thứ đã làm một việc trái với luân thường đạo lý. Hơn nữa, khi được chia gia tài rồi, không phải anh đã dùng gia tài này để làm ăn buôn bán, đầu tư chứng khoán, gởi ngân hàng, hay làm từ thiện…., mà là để ăn chơi cho thoã chí tang bồng. Biết trước như thế, nhưng người cha vẫn tôn trọng quyết định của anh.

- Thứ đến là kiên nhẫn đợi chờ trong thương nhớ: Chia gia tài cho con, không phải để nó đi cho rảnh nợ, cho khuất mắt là xong. Trái lại, khi con mình đi rồi, ông luôn thao thức, nhớ thương và ngóng trông con trở về. Ông không hề nhớ tới sự xúc phạm của con, mà chỉ nhớ thương con. Nhớ thương đến mỏi mòn. Ông trăn trở lo âu về số phận của con, nhất là khi có nạn đói xảy ra. Tâm trí ông luôn hướng về con khiến nhiều đêm ông không ngủ được. Chắc hẳn sự thương nhớ và trông mong phải nhiều lắm lắm thì ông mới có thể trực giác thấy con mình từ rất xa khi nó trở về, như thánh Luca mô tả.

- Sau nữa là bao dung tha thứ trong hân hoan: Khi thấy con trở về, ông đã chạy ra ôm lấy cổ, không phải để vật nó xuống và đánh cho nó một trận cho bỏ ghét, hay ít ra lườm cho nó mấy cái, rồi chiến tranh lạnh…, nhưng là để “hôn lấy hôn để”. Rõ ràng ông không hề nghĩ tới hình phạt, mà chỉ muốn tha thứ và thứ tha. Tha thứ ngay khi đứa con xúc phạm vì đã đòi chia gia tài lúc mình con sống, thứ tha ngay khi nó phung phá hết tài sản mồ nước mắt mà mình đã tích luỹ một đời.

Bốn hành động xảy ra liên tiếp: chạy ra, ôm cổ, hôn lấy hôn để, sai gia nhân… “Chạy ra, ôm cổ” là những hành động diễn tả niềm vui được gặp lại con mình. Nếu không vui chắc chắn ông không hành động như thế. “Hôn” ở đây là một cử chỉ nói lên sự tha thứ hoàn toàn.

- Cuối cùng là quảng đại cho đi không tính toán: Không chỉ dừng lại ở chổ tha thứ, ông còn cho lại đứa con tất cả: áo đẹp (phẩm giá), nhẫn (quyền hành), giày (tự do - vì nô lệ không được mang giày)… Cho đi nhiều đến độ có người muốn đặt tên cho dụ ngôn này là dụ ngôn “người cha phung phí”. Phung phí của cải, nhất là phung phí tình thương và lòng nhân hậu đối với người con đi hoang. Lòng nhân hậu yêu thương ấy không chỉ được thể hiện đối với người con thứ mà còn đối với người con cả và cả đối với người làm công. Và đây chính động lực giúp cho người con thứ hoán cải ăn năn và quyết tâm trở về.

Vâng, người cha ấy không gì khác hơn chính là hình ảnh của Thiên Chúa. Quả vậy, Thiên Chúa đã yêu thương nhân loại chúng ta bằng một tình yêu nhân hậu vô biên. Ngài yêu thương tôn trọng tự do của con người, dẫu biết con người có thể lạm dụng tự do ấy để làm những điều xấu, ngay cả việc chống lại Ngài. Rồi khi con người “đi hoang”, Ngài kiên nhẫn chờ đợi và làm mọi cách để đưa con người lầm lạc trở về, kể cả việc hy sinh chính Con Một của mình: “Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối để được sống”. Và một khi con người biết hoán cải trở về, Ngài còn phục hồi cho họ gấp ngàn lần hơn: danh dự, địa vị, phẩm giá, tự do, v,v…

Hãy hãnh diện vì chúng ta có một người Cha Number One trên trời như thế đó. Hãy tri ân Chúa Giêsu vì Ngài đã mạc khải cho chúng ta dung mạo của một vị Thiên Chúa là Cha nhân hậu bao dung. Hãy cảm tạ Chúa Cha, vì Người đã yêu thương ta bằng tình yêu phụ - tử tuyệt vời.

Đồng thời hãy nỗ lực đáp trả tình yêu ấy. Đáp trả như thế nào ? Trong tư cách là người con cái Chúa, hãy nguyện luôn sống trong tình yêu của Cha mình. Nếu có lầm lỗi ngã sa, hãy mau quay trở về để được thứ tha và được giao hoà. Trong tư cách là người cha người mẹ trong gia đình: hãy sống nhân hậu yêu thương để phản chiếu cho con mình dung mạo của Thiên Chúa là Cha nhân từ; nhất là luôn biết sống bao dung tha thứ cho những người con hoang đàng tội lỗi, nhằm tạo cơ hội và động lực cho chúng hoán cải và đổi mới cuộc đời.

Xin Chúa ban ơn giúp giúp để mỗi người chúng ta sống được những tâm tình và ước nguyện đó.

Lm. Giuse Nguyễn Thành Long

 

Write comment (0 Comments)

CN 3 PS, C: Chúa Phục Sinh để ý đến các tông đồ

small_1271204051_nvChúa Nhật 3 Phục Sinh, Năm C

Đức Giêsu Phục Sinh vẫn luôn luôn ở với con người, nhưng có thể họ không nhận ra Ngài. Đức Giêsu Phục Sinh luôn quan tâm săn sóc con người, như xưa Ngài quan tâm săn sóc các tông đồ. Ngài không bao giờ bỏ con người, Ngài sẽ ở với con người cho đến ngày tận thế.

Hành vi không bình thường

Các tông đồ trở lại Galilê và ít nhất có bảy người tham dự đêm đánh cá với Simon Phêrô. Sau một đêm mệt nhọc mà không được gì, Đức Giêsu đã chờ họ sẵn ở bờ hồ. Ngài gợi chuyện, hỏi thăm, và tìm cách giúp đỡ: “thả lưới bên mạn thuyền thì có đó”.

Xem thêm: CN 3 PS, C: Chúa Phục Sinh để ý đến các tông đồ

Write comment (0 Comments)

CN 3 MC, C: Sám hối Mùa Chay

silenceChúa Nhật 3 Mùa Chay, Năm C

Xh 3:1-8a, 13-15; 1Cr 10:1-6’ 10-12; Lc 13: 1-9

Sám hối là một đề tài được lập đi lập lại trong Tin Mừng.  Hẳn sám hối phải là một điều quan trọng và là mối quan tâm của Chúa Giê-su khi rao giảng.  Chẳng vậy mà ngay từ ngày đầu tiên rao giảng, Người đã đặt vấn đề sám hối như điều kiện không thể thiếu để tiếp nhận Tin Mừng.  Không sám hối thì không thể đón nhận Tin Mừng.  “Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng” (Mc 1:15).  Hôm nay bài Tin Mừng cho ta một cơ hội khác để xác nhận lại sự cần thiết của sám hối, nhất là trong mùa Chay này.

Xem thêm: CN 3 MC, C: Sám hối Mùa Chay

Write comment (0 Comments)

Hằng tuần Chúa Nói Ta Đáp, Năm A đã được xuất bản tại Hoa Kì và được xuất bản lần 2 tại Việt Nam. Lời giới thiệu về sách được ghi ở Mục: Sách của Tác giả trang chủ cuối cột 1 ___________________

Every Week God Speaks – We Respond, Cycle A was published Online in the US. The introduction of the book is recorded at “Sách của Tác giả Chủ trương, Column 1.

Hằng tuần Chúa Nói Ta Đáp, Năm B đã được xuất bản tại Hoa Kì và được xuất bản lần 2 tại Việt Nam. Lời giới thiệu về sách được ghi ở Mục: Sách của Tác giả trang chủ cuối cột 1

  Hằng tuần Chúa Nói Ta Đáp, Năm C đã được xuất bản tại Hoa Kì và được xuất bản lần 2 tại Việt Nam. Lời giới thiệu về sách được ghi ở Mục: Sách của Tác giả trang chủ, cuối cột 1.

   ------------------------------------

 Năm Mục Vụ Giới Trẻ 2021.  HĐGM ấn định một chương trình Mục vụ Giới trẻ 3 năm với các chủ đề tương ứng: Năm 2020: Đồng hành với người trẻ hướng tới sự trưởng thành toàn diện.

Năm 2021: Đồng hành với người trẻ trong đời sống gia đình. Để hiểu ý nghĩa và thực hành, xin nhấn vào đường dẫn này:

https://giaophannhatrang.org/vi/news/muc-vu-gioi-tre/cong-bo-logo-nam-muc-vu-gioi-tre-2021-20614.html

Năm 2022: Đồng hành với người trẻ trong đời sống Giáo hội và xã hội.

--------------------------------

Năm Thánh Giu-se: Nhân kỷ niệm 150 năm Đức Giáo hoàng Pio IX chọn thánh Giuse làm Đấng Bảo Trợ Giáo Hội Công Giáo, Đức Phanxicô đã ban hành Tông thư “Patris corde” – Trái tim của người Cha – và công bố “Năm đặc biệt về thánh Giuse” từ ngày 8/12/2020 đến ngày 8/12/2021. Để biết thêm ý nghĩa và áp dụng vào hoàn cảnh VN, xin nhấn vào đường dẫn này:

https://tgpsaigon.net/bai-viet/nam-thanh-giuse-nhung-dieu-nguoi-cong-giao-can-biet-61799

--------------------------------------

Năm “Gia đình Amoris Laetitia” 2021 về “Vẻ đẹp và niềm vui của tình yêu gia đình” do Bộ Giáo Dân, Gia Đình và Sự Sống tổ chức, được Đức Phanxicô khai mạc dịp Lễ Thánh Giuse 19/ 3/ 2021 và bế mạc ngày 26/6/2022 trong dịp Hội Ngộ Thế Giới các Gia Đình lần thứ 10 diễn ra tại Roma. Để biết thêm ý nghĩa và áp dụng, xin nhấn vào đường dẫn này:

https://tgpsaigon.net/bai-viet/nam-gia-dinh-amoris-laetitia-muc-tieu-va-sang-kien-62928

 --------------------------------------

Hình ảnh giải trí.

 

Dương Lịch & Âm Lịch